Con đường đế vương chap 5 : Cô Gái Đánh Mất Ngôn Từ

Thứ tư , 22/04/2015, 03:54 GMT+7
     
Mời các bạn đón đọc tập truyện tranh Con đường đế vương chap 5 với tựa đề Cô Gái Đánh Mất Ngôn Từ.
Bộ truyện Con đường đế vương,  legendary moonlights culptor  hay còn gọi nhà nhà điểu khắc ánh trăng được Dịch bởi nhóm dịch 
https://www.facebook.com/pages/Legendary-Moonlight-Sculptor/372980042893537?fref=t 
 
Con đường đế vương chap 5
 
Có một thông tin vừa được công bố sáng nay khiến Lee Hyun cảm thấy rất chán nản.
 
 
Quốc hội vừa thông qua một đạo luật vớ vẩn là "Không bỏ mặc một ai" nhằm hỗ trợ những người phải sống trong hoàn cảnh khó khăn.Ví dụ như là những đứa trẻ mồ côi cha mẹ từ nhỏ hay những người nợ nần chồng chất.
 
 
Chiếu theo đạo luật,những công dân Hàn Quốc trưởng thành và phù hợp với hoàn cảnh trên phải đi gặp các bác sĩ tâm lý để làm các bài kiểm tra tư tưởng đạo đức.
 
 
Lee Hyun nhà ta chính là ví dụ mẫu mực của đạo luật trên nên hôm nay cậu phải đến "Viện phục hồi chức năng xã hội"
 
 
'"Cứ như là quay trở lại những năm 60 vậy.Thật lố bịch" Lee Hyun lẩm bẩm.
 
 
Cậu bước chân vào viện phục hồi chức năng.Nghe cái tên đã thấy ngu ngu rồi.Phòng tiếp tân chật ních người đến đăng ký nên cậu lại tốn thêm cả tiếng đồng hồ để chờ tới lượt mình.
 
 
"Tôi là Lee Hyun.Tôi đến đây để làm bài trắc nghiệm tâm lý theo chương trình "Không bỏ mặc một ai".
 
 
"Mời cậu trả lời câu hỏi theo mẫu này.Chúng tôi sẽ phân tích trạng thái tâm lý của cậu qua những câu hỏi này.Nếu cậu trượt thì cậu phả tới đây điều trị.Yên tâm rằng chính phủ sẽ lo toàn bộ chi phí."Nữ y tá đưa cho Lee Hyun một mẫu đơn.
 
 
 Nếu các ông tay to đã nghĩ ra cái chương trình điều trị này thì sao họ ko giúp đỡ những người đó ngay từ đầu đi.Đúng là mất bò mới lo làm chuồng mà.Dù luật pháp cứ nghêu ngao rằng chúng tôi sẽ bảo vệ những người khốn khó nhưng cho tới nay không có bất kì người tàn tật nào được làm trong nhà nước.
 
 
"Tôi hiểu rồi"
 
 
Lee Hyun cầm tờ giấy và hoàn thành bài khảo sát với tốc độ bàn thờ!Cậu đã mường tượng ra những câu hỏi này từ lâu lắm rồi nên cậu nhanh chóng trả lời chúng.
 
 
"Tôi đã làm xong rồi.Vậy tôi có thể đi chứ?"
 
 
"Dĩ nhiên rồi.Xin cầm chút tiền này như phí đi lại"
 
 
Chà chà,chính phủ cũng có điểm tốt đó chớ.Lee Hyun mỉm cười cầm số tiền và về nhà.
 
 
 
**************
 
 
Bài khảo sát của Lee Hyun được các bác sĩ truyền tay nhau một cách nhanh chóng.
 
 
Cha Eunhee là tiến sĩ ngành tâm lý học.Cô được mệnh danh là nữ hoàng băng giá vì cô rất hiếm khi cười--Thế mà bây h cô đang cười ngặt nghẽo.
 
 
"Âu mài gót,ai can bi líp!Tôi không thể tin được!Chuyện gì đã khiến cô ta cười sặc sụa như thế!"
 
 
"Cô ta đã thành công trong việc nói chuyện với chó chăng?"
 
 
Gia đình Tiến sĩ Cha di cư đến Mỹ từ hồi còn nhỏ.Cả cha và mẹ cô đều là những con người thành đạt.Năm 20 tuổi cô đã tốt nghiệp bằng giỏi ở đại học Havard và đạt học vị tiến sĩ khi tuổi đời chưa bước sang trang thứ 23.
 
 
Vẻ đẹp kiêu sa cùng sự thông minh của cô ấy trở thành chủ đề bàn tán thường xuyên của viện tâm lý này.Thái độ khác thường của tiến sĩ Cha ngày hôm nay đã khiến các y tá trưởng cảm thấy tò mò.Họ kéo cô ra lan can tán gẫu.
 
 
""Chuyện gì có thể khiến nữ hoàng băng giá của chúng ta cười suốt thế này?"
 
 
 
"Ôi trời ơi!Vỡ bụng mất,các cô xem cái này ngay đi!"
 
 
Cha Eunhee đưa tờ giấy ghi bài trắc nghiệm tâm lý của người nào đó.Bên trong là 7 câu hỏi ngắn và các câu trả lời cũng ngắn gọn không kém.
 
 
 
 
Câu hỏi:
 
 Người khảo sát: Lee Hyun
 
 1. Tên bạn là gì?
 Lee Hyun.
 
 2. Nghề nghiệp hiện tại?
 Kẻ xấu đang đe dọa hòa bình thế giới.
 
 3. Bạn đang làm gì?
 Đang trả lời câu hỏi.
 
 4. Ba kỉ niệm đáng nhớ nhất trong quá khứ của bạn?
 Đứng đầu sever trong game Lục địa phép thuật.Cày game thông 200 tiếng không ngủ.Bán acc.
 
 5. Bạn nhận ra giá trị của bản thân khi nào?
 Khi xem xong phim"Sự nổi dậy của loài khỉ"
 
 6. Bạn nghĩ sao về thể chế chính trị nước ta hiện nay?
 Chắc là tôi thèm quan tâm đấy.Nhưng ít ra thì nhật bản và trung quốc còn làm tốt hơn.
 
 7.Miêu tả bản thân bằng một câu?
 Tôi là một con rồng.
 
 
 
Nữ y tá sửng sốt trước những câu trả lời.
 
 
"Gã thần kinh nào làm bài kiểm tra này vậy?"
 
 
"Không,đây là tư tưởng của người bị xã hội chà đạp.Một kẻ điên thì không thế có góc nhìn mỉa mai và chính xác đến vậy"
 
 
 Từ quan điểm của một tiến sĩ tâm thần,tiến sĩ Cha kết luộn rằng Lee Hyun có một tâm lý hoàn toàn bình thường.
 
 
 'Hẳn cậu ta đã sống trong một cuộc sống khó khăn nên mới dị đến vậy' Cha Eunhee nghĩ.
 
 
 "Haizzz"Nữ y tá thở dài.
 
 
 
'Có thể nào một kẻ có đầu óc trên mức bình thường như tiến sĩ Cha lại chung quan điểm với gã đầu óc bất thường tên Lee Hyun này chăng.Hay là 2 người họ đều bình thường còn mỗi mình là kẻ điên duy nhất' Nữ y tá quay cuồng bởi những suy nghĩ hại não.
 
 
 Cha Eunhee cầm tờ giấy và đứng lên.
 
 
 "Có nhiều loại người trong xã hội mà.Cô không cần quá đắn đo vì chuyện này.Tôi phải đưa cái này cho Seoyoon xem mới được"
 
 
 "Bệnh nhân Jeong Seoyoon?"
 
 
 "Phải"
 
 
 "Cô nghĩ rằng cái này sẽ giúp đỡ cô ấy chăng?"
 
 
 "Cõ lẽ vậy.Những người có khoảng trống trong tâm hồn như cô ấy cần những thứ thật đặc biệt mới chữa lành được.Hi vọng cái này có thể khiến Seoyoon vui lên một chút"
 
 
Cha Eunhee bước tới một phòng bệnh đặc biệt trên tầng 12.
 
 
Căn phòng được đầu tư những trang thiết bị hiện đại nhất cùng đội ngũ y bác sĩ đầu ngành có tiếng.Phải tốn tận 20 triệu won/ngày mới được vào đây điều trị.
 
 
"Chị tới thăm em này Seoyoon"
 
 
Cha Eunhee bước vào phòng.Trước mắt cô là một cô gái với khuôn mặt nhợt nhạt đang cầm một cuốn sách trên tay.Vẻ đẹp của cô làm lu mờ bất kì hot girl hay người mẫu nào hiện nay.Nhưng cô cũng như một con búp bê pháp vậy,với khuôn mặt vô cảm cùng khoảng trống không thể lấp đầy trong trái tim.
 
 
 "Chúa ơi,sao ngài đối xử quá tàn nhẫn với một vẻ đẹp tựa thiên thần thế này" Cha Eunhee cảm thấy rất chua xót.
 
 
 Cha Seoyoung yêu mến cô bé xinh đẹp này vô cùng.Nhưng sự yêu thương thái quá đó đã làm mẹ cô bé trở nên hoang tưởng và ghen tuông với chính con gái của mình.Bà ta ghiếc móc,hành hạ Seoyoung suốt thời thơ ấu của cô làm cô mất đi khả năng ngôn ngữ cũng như mất đi cảm xúc của bản thân cô.
 
 
 "Em thử đọc cái này đi Seoyoung,đáng nhẽ chị không được đem bất cứ tài liệu nào ra khỏi căn phòng nhưng chị muốn em xem nó" Cha Eunhee đưa cho Seoyoung tờ giấy với đầy sự mong đợi.
 
 
 Đôi mắt vô hồn của Seoyoon lướt trên giấy rồi cô đưa trả lại .Hi vọng được nhìn thấy nụ cười của Seoyoon đã tan vỡ.Bác sĩ Cha sầu não nghĩ.
 
 
 'Giá mà em có thể nở một nụ cười thôi thì đó cũng là bước đầu để em tự cứu rỗi linh hồn mình rồi'
 
 
 "Vậy em còn cần gì nữa ko chị giúp cho?"Bác sĩ Cha hỏi.
 
 
 Seoyoon lắc đầu.
 
 
 "Vậy chị sẽ quay lại sau nhé"Bác sĩ Cha lủi thủi rời khỏi phòng.
 
 
 "Cô ấy có cười không?"Một nữ y tá hỏi,cô ta không đủ quyền hạn để bước vào phòng Vip này.
 
 
 Cha Eunhee buồn bã lắc đầu.
 
 
 "Vậy nó không hiệu quả rồi"Nữ y tá nói.
 
 
 "Tôi nhất định sẽ cứu rỗi linh hồn cô ấy.Tôi sẽ làm được điều này không những vì ngài chủ tịch,vì tôi mà còn vì chính bản thân cô ấy nữa" Bác sĩ Cha đầy quyết tâm.
 
 
 Vô số nhà tâm lý học danh tiếng thậm chí cả thầy bùa cũng đến đây mà đều bó tay trước tình trạng bệnh của Seoyoon.Chỉ có Cha Eunhee vẫn giữ vững niềm tin sắt đá là không bỏ cuộc.
 
 
 Nữ y tá ngân ngấn nước mắt.Một tuyệt sắc giai nhân như thế lại bị mắc kẹt trong chính nội tâm của bản thân.
 
 
 "Vậy chẳng lẽ Seoyoung phải sống như thế suốt đời sao?Đã 5 năm rồi kể từ xảy ra biến cố đó"Nữ y tá buồn rầu hỏi.
 
 
 "Không,chắc chắn sẽ có giải pháp.Cô ấy cần một sự chỉ dẫn,một ai đó có thể khiến cô đối diện với thực tế.Bằng mọi chúng ta phải thành công" Bác sĩ Cha hùng hồn tuyên bố.
 
 
 Cha Eunhee học ngành tâm lý học và chôn vùi tài năng của mình ở bệnh viện này chỉ vì Seoyoung.
 
 
 "Tôi đã tiến hành một phương pháp chữa trị mới từ một năm trước"Cha Eunhee nói nhỏ.
 
 
 "Là gì vậy?"
 
 
 "Đó là cho cô ấy tham gia vào game thực tế ảo Con đường đế vương.Cô ấy đăng nhập vào game bất kể ngày đêm ,trừ lúc uống thuốc và lúc tư vấn tâm lý thôi.Tôi phải giữ kín bí mật này đó" Bác sĩ Cha khẽ giọng nói.
 
 
 "Vậy nó có hiệu quả không?"
 
 
 "Tôi cũng không biết được.Nhưng ở một thế giới hư cấu ko quen một ai,hi vọng cô ấy có thể từng bước thoát khỏi vỏ bọc của mình và giao tiếp với người khác.Chắc chắn sẽ có người giúp Seoyoung lại có thể tin tưởng người khác,lại có thể nhận lại những cảm xúc bị đánh cắp trước đó"
 
 
 
 ********************
 
 
Trở về nhà,Lee Hyun ghé qua Web shop trước khi đăng nhập vào game.
 
 
Tài khoản của Lee Hyun ở mức kim cương ba dù cậu chỉ giao dịch có đúng một lần.Phi vụ tỷ won lần trước đã hô biến gã đồng đoàn Lee Hyun thành tay máu mặt kim cương đoàn trên sàn giao dịch.
 
 
Có vô số vụ giao dịch mỗi ngày ở nơi đây.
 
 
[Cần mua] Full set hỏa long -Mu online -700k won.
 
[Cần mua] Mật tịch cao cấp - Võ lâm 1 -400k won.
 
[Cần mua] Plantinum Baby Roshan - Dota 9 - 1 tỷ won.
 
[Cần mua] Pax sivir - Liên minh huyền thoại - 500k won.
 
[Cần mua] Cung high elves - Con đường đế vương - 800k won.
 
 
.......
 
 
 
Danh sách vật phẩm dài đến cả vạn trang.Nhưng có rất ít yêu cầu được thỏa mãn.Những người chơi mong muốn có trang bị mạnh là rất nhiều nhưng số người bán thì rất ít.Nên khi những người bán đăng tin là cuộc đấu giá khốc liệt sẽ nổ ra.
 
 
 [Bán] Vô cực kiếm - độ bền 154/180 Tăng 80 sát thương vật lí.Nội tại:Tăng 50% sát thương chí mạng.
 
 
 [Bán] Trượng Hư Vô - độ bền 90/120 Tăng 70 sức mạnh phép thuật và bỏ qua 35% kháng phép của đối thủ.
 
 
 [Bán] Giáp gai - độ bền 200/230 Tăng 100 giáp và phản lại30% sát thương của đối thủ.
 
 
.......
 
 
 
 
 
Những cái rẻ nhất thì cũng đến cả trăm ngàn won.Những vật phẩm ở top đầu thì giá còn kinh khủng hơn nữa.
 
 
Đây là ví dụ rõ ràng nhất cho việc cung không đủ cầu.
 
 
Nếu Weed không may mắn tới mức nhận được thanh thiết kiếm từ phòng luyện tập thì cậu phải đi làm mấy cái nhiệm vụ ba xu như rửa bát,bồi bàn.... để kiếm tiền mua một thanh kiếm bình thường.Còn nếu mà cậu ko có nổi một thanh kiếm thì rất tai hại,sát thương của cậu sẽ giảm đi một nửa vì ko có sự hỗ trợ của nội tại Kiếm thuật (Sword Mastery).
 
 
Những vật phẩm cho các class chiến binh quá đắt đỏ,chẳng bù cho class chế đồ như thợ rèn hay thợ may có thể mua vật dụng của họ với giá rẻ mạt.Chỉ trừ lớp điêu khắc là rất khó mua các vật dụng như búa và đục.
 
 
Con đường đế vương đã Open Beta được 15 tháng rồi,mọi người vẫn đắm mình trong các chuyến phiêu lưu và cày cấp.Lee Hyun chơi game này đã gần 2 tháng mà vẫn chưa gặp bất kì người thợ thủ công nào.
 
 
Lục địa mới chỉ được khai phá khoảng 30% thôi.Còn rất nhiều nơi chưa được khám phá nên ai cũng háo hức lên đường phiêu lưu.Chỉ có một số ít người mong muốn trở thành một thợ thủ công.
 
 
Vương quốc Rosenheim mới được khám phá từ 6 tháng trước.Những người tìm ra vùng đất này đã được thưởng số tiền khổng lồ.Nơi đây cách xa trung tâm lục đia,hoang sơ và có vô số quái vật mạnh mẽ ở khắp nơi.Đây chính là lí do Lee Hyun chọn nơi đây làm điểm xuất phát.
 
 
'Phải chăng mình bắt đầu quá muộn?Không,mình sẽ đuổi kịp top đầu' Lee Hyun tự nhủ.
 
 
Trong khi những người khác đang tham gia chinh chiến trong game,Lee Hyun chỉ luyện tập và thu thập thông tin về Con đường đế vương trong cả năm trời.
 
 
Mặc dù giao dịch trong game thực tế ảo dễ hơn rất nhiều trong game online(mỗi người chơi đều phải quét tròng mắt và vân tay để xác định danh tính),Lee Hyun quyết định sẽ không bán tài khoản của mình lần nữa vì game này có thể nuôi sống cả gia đình cậu trong khoảng thời gian dài.
 
 
'Cứ đà phát triển này thì Con đường đế vương có thể giúp nhà mình nhàn hạ trong 10 năm,Hayan cũng có thể yên tâm học đại học nữa.Đời mình đã không được đi học thì không thể để em gái mình cũng vậy' Lee Hyun thầm nghĩ.
 
 
*Reng*
 
 
Bà cậu vừa ra khỏi nhà nên cậu đành phải nghe máy một cách bất đắc dĩ.
 
 
"Đây là Lee Hyun,cho hỏi ai đó vậy"
 
 
"Ồ đúng cậu rồi!Giọng cậu vẫn như xưa.Tôi là Sanghoon đây"
 
 
"Ra là Sanghoon"
 
 
Đã từ rất lâu rồi cậu mới nghe thấy giọng nói này,kể từ lúc cậu bỏ học.
 
 
"Cậu gọi tới đây có chuyện gì?"
 
 
"Chẳng là chúng mình có buổi họp lớp ý mà"
 
 
"Chẳng phải nó chỉ dành cho những ai tốt nghiệp sao?Một học sinh bỏ học như tôi mà đến đó thì không vui vẻ gì cho lắm" Lee Hyun cay đắng nói.
 
 
"Nhưng mà..."
 
 
"Cậu biết lí do tôi bỏ học rồi đấy.Tôi ko muốn nghe thấy 2 từ trường học nữa.Xin cậu đừng bao giờ gọi tới đây nữa"
 
 
*Cộp* 
 
 
Lee Hyun cúp máy cái rụp.Cuộc gọi này gợi lại cho cậu bao hồi ức đau thương.
 
 
3 năm trung học là quãng thời gian tồi tệ nhất đời cậu.Cậu phải chịu sự đánh đập và bị đe dọa bởi bọn cho vay nặng lãi.Cậu phải lén lút tới trường vào sáng sớm và tới khuya mới về nhà,giống như thú mỏ vịt Perry vậy (*).
 
 
Lee Hyun thành công trốn thoát trong vài ngày đầu nhưng mấy ngày sau chúng thuê cả bọn đầu trâu mặt ngựa tới đe dọa những giá viên.Thậm chí giáo viên của cậu cũng quỳ xuống khóc lóc van xin cậu bỏ học đi vì ông ta quá sợ hãi.
 
 
Thật ra sâu trong thâm tâm Lee Hyun cũng muốn gặp lại bạn bè nhưng cứ nghĩ đến kỉ niệm đau thương hồi đó là cậu lại đau lòng.
 
 
"Chỉ có game thực tế ảo mới là người bạn duy nhất của ta" Lee Hyun xơi bữa trưa mau lẹ và đăng nhập vào game.
 
 
******************
 
 
Weed vẫn quyết tâm ngồi trước của dinh thự để chờ Rodriguez ra ngoài.Cậu nghe được vô số câu chuyện phiếm từ những người đi đường.Nhưng những câu chuyện đó vẫn không giúp cậu đỡ buồn chán.Liệu có việc gì làm không ta?
 
 
"Sao Đức Phật có thể ngồi thiền trong mấy ngày được nhỉ?"Weed lẩm bẩm.
 
 
Cứ tối đến là Weed cày lvl cùng Pale và Irene.Mặc dù họ yếu hơn cậu nhưng họ còn cày cả sáng cả chiều nữa.Thế nên họ đã đuổi kịp cấp độ của cậu.Mà Weed còn chưa chọn được Class nữa.Về lâu về dài cậu sẽ bị họ bỏ xa.
 
 
"Làm gì bây giờ nhỉ?Bảng bổ trợ điêu khắc....điêu khắc.."Weed nhìn quanh và lượm một khúc gõ vỡ văng ra từ cái xe ngựa trên đường.
 
 
Weed kích hoạt kĩ năng "Chạm khắc nó"
 
 
*Xoẹt*
 
 
Bàn tay cậu tự di chuyển,mẩu gỗ hình vuông liền biến thành hình tròn.
 
 
"Kỹ năng tự động như cc.Thà bố tự làm còn hơn"
 
 
Weed lượm một mẩu gỗ khác và gọt đẽo nó bằng con dao Zahab.Kinh nghiệm làm trong nhà máy may đã giúp cho đôi tay cậu có sự khéo léo nhất định.Sau vài lần thất bại,cuối cùng cậu đã tự làm cho mình một con dao gỗ.
 
 
 
*Ting*
——————————————————————————
Độ thành thạo bảng bổ trợ điêu khắc tăng.
Độ thành thạo Tháo Vát tăng.
——————————————————————————
 
 
2 cửa sổ tin nhắn hiện ra cùng lúc.Weed nhận ra rằng cậu không cần phụ thuộc vào kỹ năng điêu khắc để chế tác một vật mà chỉ cần mường tượng ra sản phẩm thôi.
 
 
Weed nhặt thêm vài khúc gỗ để chế tác.
 
 
'Việc này cũng thú vị đó chứ'
 
 
Weed bỗng nhớ lại rằng cậu đã từng được giáo viên mĩ thuật ngợi ca hết lời khi cậu liên tục tạo ra các tác phẩm xuất sắc.
 
 
Cậu làm việc liên tục trong 5 tiếng đồng hồ với vô số sản phẩm hỏng.Thà làm việc còn hơn là để thời gian trôi vô ích.
 
 
 
*Ting*
——————————————————————————
Level up: Bảng bổ trợ điêu khắc (Nhập môn Lv: 2 | 0%):
 
 Có thể chế tác các vật phẩm tinh xảo hơn
Giảm tỷ lệ cho ra đời các sản phẩm hỏng.
 
——————————————————————————
 
 
"Wao"Weed khá ngạc nhiên.
 
 
Rất nhiều cửa sổ tùy biến hiện ra trước mắt cậu.Chúng ghi rằng cậu có thể cắt hình tròn,ovan hay tạo hình từ mẫu có sẵn.Khi cậu lựa chọn các tùy biến trên thì nó sẽ tự động sửa lỗi sai và hoàn thiện chúng để ra sản phẩm hoàn chỉnh.
 
 
Weed khắc một con cáo và một con sói cậu thấy trong buổi farm quái tối qua.Mọi chuyện khá là dễ dàng.Cậu những bức tượng hoàn chỉnh ngay cậy.
 
 
Dù bảng bổ trợ điêu khắc mới ở cấp 2 nhưng trước sự hỗ trợ của con dao Zahab thì kĩ năng này phải ở cấp 4 lận!Con dao này là vật dụng tối thượng mà mọi nhà điêu khắc đều thèm muốn nó.
 
 
Weed lại vừa mới hoàn thành xong một bức tượng gỗ.
 
 
 
*Ting*
——————————————————————————
Chỉ số mới: Art
 
——————————————————————————
 
 
"Nghệ thuật?"
 
 
 
*Ting*
——————————————————————————
Chỉ số Art:
Món quà dành cho ai đam mê nghệ thuật và chăm chỉ.Chỉ số này khiến mọi bữa ăn hay đồ vật trở nên sang trọng hơn.Chỉ số này tăng khi bạn thưởng thức cái đẹp hay tạo ra cái đẹp.
 
——————————————————————————
 
 
 
"..."
 
 
 
Weed suy nghĩ một lúc và quyết định.
 
 
"Xóa chỉ số Art"
 
 
 
*Ting*
——————————————————————————
Không thể xóa chỉ số này!
 
——————————————————————————
 
 
"Á đù"
 
 
 Một người chơi chỉ có thể có tối đa 15 chỉ số.Thế mà cái Art ngu ngốc này đã chiếm 1 trong số đó rồi.
 
 
 "Không bao giờ mình nâng điểm vào cái chỉ số ngu ngốc này"Weed lập lời thề.
 
 
 Mặc dù chỉ số này gia tăng tự động nhưng Weed ko nghĩ rằng nó sẽ hữu dụng.
 
 
 Weed quay trở lại công việc.Cậu bắt đầu thấy hứng thú với skill Tháo vát.
 
 
 
 
 *Ting*
——————————————————————————
Lvl up:Tháo vát(Nhập môn Lv: 3 | 0%):
 
 Cho phép bạn học may vá và nấu ăn.Tăng sức tấn công với vũ khí tầm xa (+3% ATK)
Tăng sức tấn công bằng tay không (+5% ATK)
 
——————————————————————————
 
 
 Weed khá vui mừng với việc kỹ năng tháo vát lên lvl khá nhanh.Cậu không biết rằng Bảng bổ trợ điêu khắc có tác dụng to lớn tới việc này mà cứ nghĩ rằng do mình sử dụng dao Zahab chạm khắc liên tục.
 
 
 May vá và nấu ăn cũng cộng hưởng với Tháo Vát nhưng ko thể sánh được với bảng bổ trợ điêu khắc được.
 
 
 Dù Weed khá căm thù nghề may bởi những sự việc trong quá khứ nhưng với nấu ăn thì cậu tỏ ra rất tích cực.Tự mình nấu sẽ rẻ và ngon hơn rất nhiều so với ăn ở tiệm.Không những thế biết nấu ăn sẽ rất hữu ích trong những chuyền đi săn mà không cần về thành phố.
 
 
 
***************
 
 
Vô số người bu quanh Weed.
 
 
"Wow, đáng yêu quá đi ~.~ "
 
 
"Giống y như thật vậy"
 
 
Weed ngẩng đầu lên.Trước mắt cậu là một nhóm người với ánh mắt ngưỡng mộ.
 
 
Một cô gái nhỏ bé tiến lại gần.
 
 
"Anh ơi bán em cái này nha?"
 
 
"Ukm...Nó hơi đắt đấy"Weed giơ 2 ngón tay lên.
 
 
"Có 2 Bạc thôi à.Mua luôn,nó dễ thương không chịu được!" Cô gái đưa cậu 2 Bạc và cầm lấy bức tượng.
 
 
Weed há hốc mồm.Cậu tưởng cái thứ vớ vẩn này chỉ bán được 2 Đồng thôi nhưng cô gái đã trả gấp trăm lần.
 
 
"Tôi cũng muốn mua một con thỏ"
 
 
"Tôi thì lấy 2 con cáo đằng kia"
 
 
Weed khá đắt khách.Tượng nhỏ thì cậu bán với giá 2 Bạc,to thì 3 Bạc.Mấy con cáo gỗ và thỏ gỗ của cậu bán chạy hơn cả những thanh kiếm gỗ hay khiên gỗ trong tiệm điêu khắc.
 
 
"Thế cậu có thể tạc được cửu vĩ không?"Một vị khách yêu cầu.
 
 
"Được.Nhưng vì anh yêu cầu đặc biệt nên số tiền sẽ mắc hơn chút.5 Bạc"Weed nói.
 
 
Ngay khi số"Năm" vừa thốt ra khỏi miệng.Cậu đã cảm thấy hối hận vì sợ giá cao quá người ta không mua.Dù vậy vị khách sang tiền luôn ko chút suy nghĩ.
 
 
"Không thành vấn đề.Cứ tạc cho thật đẹp là được"
 
 
Tuy trong thành có một tiệm điêu khắc nhưng những bức tượng cỡ lớn và làm bằng đá quý đó thì ko phải ai cũng có đủ tiền mua nổi.Cứ làm đồ bình dân như Weed thì lại bán được hàng.
 
 
"Thật tuyệt vời!"Những người mua rất hài lòng với số tiền mình bỏ ra.
 
 
"Tên cậu là gì vậy?Khi cần một bức tượng khác tôi sẽ mua ở chỗ cậu"
 
 
"Weed-nhà điêu khắc.Rất hân hạnh"Cậu cười toe toét.
 
 
"Cám ơn.Gặp cậu sau"
 
 
Tin đồn về Weed lan rộng khắp thành phố.Weed làm tượng ko kịp để bán.Với chi phí đầu vào gần như bằng không mà bán ra một cái giá rất hời.Đây quả là phi vụ béo bở của Weed.
 
 
Ngày hôm sau cậu ra một cửa hàng đồ gỗ và mua mấy mét gỗ lận.Cậu bắt đầu sản xuất hàng loạt.
 
 
Những bức tượng ngày càng đẹp và tinh xảo nhờ sự lên cấp của Bảng bổ trợ điêu khắc và Tháo Vát.Tất nhiên giá trị của chúng cũng vì thế mà tăng lên.
 
 
Quan điểm của Cậu về Bảng bổ trợ điêu khắc đã thay đổi chút ---một việc làm bán thời gian không tồi chút nào.
 
 
Con Đường Đế Vương Full trọn bộ đang được dịch với tốc độ 1 ngày / cháp
Nguồn:
con duong de vuong legendary moonlights culptor