Những bài văn hay lớp 8

Thứ bảy , 06/09/2014, 11:54 GMT+7
     
Tổng hợp những bài văn hay lớp 8 được chọn lọc và sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau trên mạng. Với những bài văn hy vọng sẽ cho các bạn có thêm những góc nhìn mới mẽ hơn về văn học và có thêm kinh nghiệm viết văn hay thông qua các bài văn hay lớp 8 này.

Tuyển tặp những bài văn hay lớp 8 được chọn lọc, được đánh giá là những bài văn có bố cuc rõ ràng, ý tưởng sáng tạo, cảm xúc dạt dào tạo nên những tác phẩm bình luận văn học phải nói là tuyệt vời

Những bài văn hay lớp 8

Những bài văn hay lớp 8 Bài 1: Phân tích dòng cảm xúc của nhân vât Tôi trong truyện Tôi đi học

Bài làm

 

Tôi đi học như là một bức tranh tuổi thơ nhiều màu sắc mà mảng màu nào cũng rộn ràng,cũng đẹp đẽ.Song có thể nói tất cả những màu sắc đều gắn với “màu nền” là dòng cảm xúc của cậu học trò.Những biến thái liên tiếp ấy trong dòng cảm xúc của nhân vật “tôi “ thực giống như những đốm lửa hồng thắp dần lên những kỷ niệm tuổi học trò.

Có thể nói,những cảm xúc “ngây thơ và non nớt” của cậu học trò trong truyện ngắn của Thanh Tịnh cũng là cảm xúc của tôi,của bạn và của tất cả chúng ta,những ai đã từng một lần chập chững cấp sách tới trường.Dòng cảm xúc của nhân vật tôi “tôi” đã khái quát cảm giác chung của mọi người.

Tôi nghĩ,nếu như truyện không phải là dòng hoài niệm thì hẳn những ấn tượng về mặt thời gian ở đầu truyện chỉ là một sự tình cờ.Cái đầu tiên được cảm nhận bằng ấn tượng chứ không phải theo kiểu một thói quen.Người đọc hình dung khá dẽ cảm xúc của nhân vật “tôi” trong truyện ngắn này.Dó là dòng cảm xúc được kết nối từ ba mạch ngắn độc lập mà thống nhất.

Phần đầu truyện,ta bắt đầu xúc động và dường như cũng giống nhân vật,ta “mơn man” với những kỷ niệm ngày xưa.Oâi,kỷ niệm đó dù đã rất xa nhưng sao vẫn ngọt ngào biết mấy.Nhớ lúc đó vào quá nửa mùa thu,mùa của ngày hội khai trường.Ta ngại ngùng theo chân mẹ bước từng bước trên con đường quen thuộc mà lòng đầy băng khoăn thắc mắc.Con đường với ta đã quá quen nay sao có cái gì xa lạ.Phải chăng vì ta đã lớn khôn,ta đã bắt đầu cắp sách tới trường.Cmar xúc ấy hẳn chúng ta đều đã từng trải qua.Trong cái ngày khó quên ấy có một thứ hiện diện quen thuộc với tất cả nhưng cô cậu học trò:đồ dùng học tập.Nhân vật tôi cảm nhận về nó mới độc đáo làm sao “hai quyển vơ mới ở trên tay tôi đã bắt đầu thấy nặng”.Tôi “ghì chặt” mà “một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất”.Thế là từ nay ta bắt đầu gắn với cái nợ bút nghiên,đèn sách.

Cổng trường mở ra,cũng mở luôn tiếp phần tiếp theo của dòng cảm xúc.Bây giờ không phải lạ lẫm với con đường,cảnh vật mà là lạ lẫm với ngôi trường tiểu học.Ngôi trường trông “xinh xắn và oai nghiêm”.Cái liên tưởng của nhân vật “tôi” thật là thú vị.Tất cả đều lạ,nhưng đang dần thân thiện và hòa hợp. “Tôi” xúc động và xao xuyến nhất là khi nghe tiếng trống giục tiết học đầu tiên.Nhưng rồi “tôi sợ”, “tôi” ngập ngừng nghe theo lời ông đốc.Cảm giác lúc ấy đúng là sung sướng nhưng quả thật sao ta lại thấy xa mẹ ta đến thế.Ta nhớ mẹ vô cùng,muốn sà ngay vào lòng mẹ và chẳng còn muốn đi đâu nữa.

Rồi buổi học đầu tiên cũng bắt đầu.Nhân vật “tôi” miễn cưỡng bước vào trong lớp sau những lời dỗ ngọt ngào của mẹ.Phòng học mới có bao điều lạ,lạ thầy,lạ bạn và cả chổ ngồi của mình đây nữa.Nhưng sao rồi ta lại thấy quen thân nhanh thế:chỗ ngồi ngày sẽ là của ta,nhưng cậu bạn kia chưa biết tên,chưa dám hỏi tên nhưng sao vẫn thấy quen quen.Cái cảm giác đầu tiền vào lớp ấy đúng như cái cảm giác vừa quen vừa lạ.

Dòng cảm xúc của nhân vật “tôi” là dòng biến thái giản dị mà tinh tế.Những cảm xúc đầy ấn tượng chắc chắn không chỉ khơi lại trong tôi mà còn là ở tất cả mọi người những kỉ niệm về cái ngày đầu tiên chạy lon ton theo mẹ đến trường.cái ngày ấy đầy ý nghĩa.Nó khởi đầu cho con đường chinh phục tri thức của mỗi người chúng ta.

Những bài văn hay lớp 8 Bài 2:

“Những ngôi sao thức ngoài kia

Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.

Đêm nay con ngủ giấc tròn

Mẹ là ngọn gió của con suốt đời”

Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chọt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ em chính là nguời như vậy đó.

Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm việc. Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.

Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói “Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn” quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.

“Bàn tay ta làm nên tất cả

Có sức người sỏi đá cũng thành cơm”

Đúng vậy! nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lốn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều.

Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào. Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà... thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.

Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em. Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua.

Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.

Thế đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều. Em tự nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật giỏi để trở thành con ngoan, trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, mai sau đền đáp công ơn to lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho em từ miếng ăn đến giấc ngủ.

“Mẹ như biển cả mênh mông

Con luôn ghi nhớ công ơn của người”.

Những bài văn hay lớp 8 Bài 3: Tác Hại Của Ma Túy-Nghị Luận Xã Hội

Bài làm:

Mỗi ngày chúng ta sống là mỗi ngày ta đón nhận biết bao điều tốt đẹp của cuộc đời ban tặng. Song, bên cạnh đó, chúng ta cũng đang từng phút, từng giây đối diện với những “ôn dịch” hãi hùng. Một trong số đó là ma tuý, mối nguy hiểm không của riêng ai.
 
Trong bài “Ôn dịch thuốc lá”, ông Nguyễn Khắc Viện đã đưa ra những số liệu, đã phân tích một cách sâu sắc về tác hại ghê gớm của thác lá. Người đọc không khỏi rùng mình, ghê sợ. Nhưng so với tệ nạn ma tuý thì "ôn dịch, thuốc lá" không khủng khiếp bằng. Hằng ngày, trên các phương tiện thông tin đại chúng, chúng ta đã được nghe, được đọc, được trông thấy bao hậu quả nghiêm trọng do thứ "hàng trắng" ấy gây ra. Và không nói đâu xa, nhiều con nghiện sống vật vờ quanh ta càng cho thấy tệ nạn ma tuý, hêrôin là vô cùng khủng khiếp.
 
Ma tuý có một ma lực dẫn dụ con nghiện vào con đường chết, khác nào "ma đưa lối, quỷ dẫn đường". Có thanh thiếu niên choai choai, lúc đầu chỉ hút chơi, "nếm cho biết mùi đời" rồi đâm ra nghiện lúc nào không biết. Có người tỏ vẻ "ta đây sành điệu" mà trở thành kẻ nô lệ trung thành của thứ "bột trắng" bất nhân. Lại có công tử nhà giàu, ăn chơi đua đòi, ra vẻ hào hoa,lúc nào trong túi cũng có một hai viên thuốc lắc, dăm ba "con sâu", đêm nào cũng có mặt ở sàn nhảy. Tiêu tiền như nước, ví rủng rỉnh vài "vé" tiền đô, xe máy xài loại đời mới "cự xịn", đèo mĩ nữ, phóng như điên trên đường phố, bất chấp luật lệ giao thông.
 
Kẻ nghiện ma tuý, không sớm thì muộn, chẳng chóng thì chầy cũng đều thân tàn ma dại. Sự tàn phá ghê gớm của nó chẳng những cướp đi sức khoẻ, thể lực mà còn biến họ thành những con thú đội lốt người. Nói dối, lừa đảo, trộm cướp, giết người, đó là "văn và vở" của bao con nghiện. Gia đình nào có con nghiện thì phải gánh chịu tan nát đau thương. Phóng sự của nhà báo Đỗ Doãn Hoàng tên "An ninh thế giới" ra ngày 29-01-2004 đã viết thật xúc động về nỗi đau đớn của một ông bố 70 tuổi trước sự mất đi nhân tính của đứa con trai duy nhất, một đứa con nghiện ma tuý. Và còn biết bao thông tin đau lòng như thế nữa. Có học sinh lớp 7, lớp 8 mà đã dám cầm dao đi cướp để có tiền chích hút. Có sinh viên bị đuổi học, bị tù tội vì cướp xe máy để cung phụng "nàng tiên nâu".
 
Ma tuý thật đáng sợ. Nước ta hiện nay có hàng vạn con nghiện ma tuý. Nhiều đường dây buôn bán "cái chết trắng" nguy hiểm này đã bị phanh phui, chặt đứt. Có những vụ buôn bán ma tuý cực lớn, hơn 20 kẻ mặc áo sọc phải đứng trước vành móng ngựa, lãnh năm, sáu án tử hình, chung thân. Ở Hải Phòng khu vực "đường tàu" và "xóm liều" thuộc quận Lê Chân là hai tụ điểm mua bán "chất trắng" đã từng có phóng sự trên VTV3 năm 2001, làm sửng sốt nhiều người. Có một cán bộ về hưu ở Ngõ Cấm đã giết đứa con nghiện ngập rồi đi tù. Trước toà án, ông đau khổ nói: "Cha giết con là một tội ác. Đi tù thì chỉ một mình tôi chết, nhưng mẹ và 2 em nó còn được sống. Nếu còn nó thì cả nhà sẽ chết hết". Có "quý tử" con ông giám đốc nọ, chết vì bị sốc lúc tiêm chích, đám ma hắn lại được tổ chức rất to. Có một chuyện động trời: một vị thượng tá công an buôn hêrôin bị phạt tù chung thân, từng gây xôn cao dư luận. Và còn biết bao những chấn động như thế nữa, từ thứ "bột trắng" hãi hùng ấy.
 
Nhà nước ta đã mở những trại cai nghiện để tạo điều kiện cho các con nghiện tìm lối trở về. Song, thực tế cũng cho thấy rằng, có nhiều kẻ mới ra tù hôm trước vì "cải tạo tốt" mà hôm sau đã gây án rồi. Thế mới thấy sự tiêm nhiễm độc hại của ma tuý ghê gớm đến mức nào. Vậy mà, thật đáng buồn khi nhiều bậc làm cha làm mẹ lại thương con không đúng cách, lại "bao che" cho con em mình. Ổ nghiện ngày một phát sinh chính từ những người thiếu trách nhiệm như thế.
 
Nhà nước ta đã và đang có nhiều biện pháp kiên quyết bài trừ tệ nạn ma tuý. Những kẻ buôn bán đều bị pháp luật trừng phạt đích đáng. Ma tuý là đại ôn dịch. Thanh thiếu niên học sinh chúng ta phải nhận thức sâu sắc điều đó để ghê tởm và xa lánh nó. Hãy biết nói "không" với ma tuý. Con đường ma tuý là con đường chết.
 

Những bài văn hay lớp 8 Bài 4: Cảm nghĩ về bài Rằm tháng giêng

Bài làm:

Khi nhắc dến dân tộc Việt Nam độc lập tự do hôm nay , không mấy ai quên đựơc công lao của người . Người là một vị lãnh tụ vĩ đại , là một danh nhân văn hoá thế giới và còn là một nhà thơ lớn nhà thi sĩ yêu trăng . Bác dã dể lại cho thơ văn Việt Nam rất nhiều tác phẩm trong đó có bài '' Rầm tháng giêng '' . NĂm 1948 trên chiếc thuyền nhỏ neo giữa dòng sông ở chiến khu Vịêt Bắc oanh liệt . Bác đã cùng Trung ương Đảng mở cuộc họp về tình hình quân sự kháng chiến chống Pháp ( 1947 – 19448 ) . Khi cuộc họp kết thúc thì đêm đã khuya . Trăng rầm toả sáng khắp mặt đất lan toả trên dòng sông bao la . Cảnh sông núitrong đêm trăng càng trở nên hùng vĩ và thơ mộng. Trước cảnh đẹp của thiên nhiên và của đêm trăng thơ mộng . Trước những cãnh đẹp tuyệt vời ấy Bác đã ứng khẩu thành thơ :
 
Kim dạ nguyên tiêu nguyệt chính viên .
 
Xuân giang xuân thuỷ tiếp xuân thiên .
 
Yên ba thâm sứ đàm quân sự .
 
Dạ bán quy lai nguyệt mãn thuyền .
 
Về sau nhà thơ Xuân Thuỷ dịch bài thơ ra tiếng Việt thể lục bát . với tên là " Rầm Tháng Giêng " . Bản dịch diển tả gần hết ý thơ trong nguyên tácvới nội dung biểu hiện tính yêu thiên nhiên tha thiết và lòng yêu nước của Bác .
 
Cảm nghĩ về bài Rằm tháng giêng
 
Ở bài " Cảnh Khuya " Bác tả dêm trăng rừng Việt Bắc thì bài này cảnh trăng được Bác tả trên sông nước hùng vĩ :
 
Rằm xuân lòng lọng trăng soi
 
Sông xuân nước lần màu trời thêm xuân
 
Vầng trăng tròn toả sáng bát ngát khắp nơi bầu trời mặt đất đều lồng lộng ánh trăng . Khung cảnh mênh mông tưởng dường như sông nước tiếp liền với bầu trời " sông xuân nước lẫn bầu trời thêm xuân" . Vạn vật đều mang sắc xuân, Sông xuân , nước xuân , trời xuân giao hoà cới nhau tạo nên một khung cảnh tràng dầy sức sống làm náo nức lòng người . Điệp từ xuân lập lại nhiều lần tạo nên không khí vui tươi của cảnh trăng rầm:
 
Giữa dòng bàn bạc việc quân
 
khuya về bát ngát trăng ngân dầy thuyền .
 
Trên một chiếc thuyền nhỏ giữa chốn mịt mù khói sóng . Bác cùng các vị lãnh đạo Trung ương Đảng bàn việc quân , việc nước . bu6ồi dầu cu6ỗc kháng chiến dầy giang khổ biết bao? Tuy vậy BÁc vẫn ung dung , thư thả .Buổi họp kết thúc vào lúc nữa đêm . Trăng tròn treo giữa trời ( nguyệt chính viên ) ánh trăng đang loà sáng khắp mọi nơi . Cảnh sông nước trong đêm càng trơ nên thơ mộng . Dòng sông nước biến trỏ thành dòng sông trăng và con thuyền nhỏ dường như chở dầy trăng tuyệt dẹp tâm hồn Bác lâng lâng bạn tri âm muôn đời . Hình ảnh con thuyền nhỏ chở dầy ánh trăng trên sông vô cùng lãng mạng àa sâu sắc . Chắc có lẽ Bác đã có một phong thái ung dung , tự tại , lac quan mãnh liệt nên Bác đã tạo ra đươc hình tượng nghệ thuật độc đáo trong hoàn cảnh đặc biêt .
 
Bài " Rầm tháng giêng với âm sắc sâu lắng , tười vui đem lại cho người đọc cảm hứng thanh cao, trong sáng . Bài thơ là một dẫn chứng cho thấy Bác là vị lãnh tụ cách mạng tài ba , vùa là một thi sĩ có trái tim vô cùng nhạy cảm . Qua bài thơ cho chúng tôi học được tinh thần lạc quan và phong thái ung dung bình tỉnh ở Bác.
 

 

 
Nguồn: