Giáng sinh, anh và em

Thứ ba , 24/12/2013, 02:17 GMT+7
     
Một đoạn đường phai nhạt, một ký ức tình yêu. Bình minh vừa bước sang mang về tia nắng nhạt không đủ ủ nóng vạn vật, không đủ ấm áp hơ nóng trái tim băng. Mùa Đông gió lạnh thổi khắp phố buồn tênh.
Những ngày mùa Đông chỉ có một mình như thế này, những sáng mùa Đông hơi sương phủ kín khóm mây ngang trời như thế này, luôn khiến lòng thật chênh chao.

Tình đẹp như vầng trăng treo lơ lửng. Tình buồn như ly cà phê dạo ấy, đắng ngọt pha lẫn mùi nhớ thương. Bên ngoài mưa phùn lạnh giăng giăng màu khói, đường phố loang loáng nước mưa ẩm ướt. Mưa mùa Đông thật đẹp nhưng cũng thật buồn. Như giọt buồn nhạt phai của ly cà phê sóng sánh nước màu đen, như trang nhật ký ghi lại tình tan vỡ. Mọi thứ như đọng lại thành một chuỗi ký ức ẩn màu sương khói...
 
Nguồn: